Tuesday, August 3, 2021

Đại Lộ Kinh Hoàng - Mùa Hè Đỏ Lửa 2021





Dấu hiệu chế độ CSVN sụp đổ:
----- Forwarded Message -----
From: 'loc nguyen' via hoaihuong
To: Hoai Huong <hoaihuong@googlegroups.com>
Sent: Tuesday, August 3, 2021, 06:56:52 AM PDT
Subject: [hoaihuong] Fw: Bất ngờ : Saì goǹ đang thâḿ nôĩ đau tưng ngaỳ, nhạc của Nam Lộc được hát ở trong nước!
Kính chuyển đến quý anh chị và các bạn, một bài viết lạ từ VN vừa nhận được sáng nay. Còn gì an ủi hơn khi được xoa dịu nỗi đau của đồng loại bằng âm nhạc của mình! (NL)
----- Forwarded Message -----
From: 'hungthe' via PhucHungViet <phuchungviet@googlegroups.com>
To: HoaTuDo
Sent: Tuesday, August 3, 2021, 12:26:45 AM PDT
Subject: Fw: Bất ngờ : Saì goǹ đang thâḿ nôĩ đau tưng ngaỳ, nhạc của Nam Lộc được hát ở trong nước!
Một sự kiện bất ngờ, hai trong số những sáng tác của nhạc sĩ Nam Lộc từng bị cấm đoán ở VN từ suốt hơn 40 nằm qua, bỗng nhiên lại được người dân lan truyền rộng rãi trên FB và được họ hát công khai cũng như phổ biến ở khắp mọi nơi. Mời quý vị theo dõi bài viết của một người từ Hà Nội.
Chú thích: Người viết bài này đã ghi nhầm ca khúc Sài Gòn Ơi, Vĩnh Biệt là của Phạm Duy, tuy nhiên trong video thì nhóm thực hiện đã nhắc đúng tên tác giả.
Sài Gòn, Nỗi Đau Thấm Từng Ngày
Ngọc Quyên
(Nhóm Tiếng Dân, Hà Nội)
Trong những ngày khổ nạn dập xuống cuộc đời của người dân Việt Nam, từ Bắc chí Nam, người ta chỉ còn tìm sự an ủi bằng âm nhạc. Người Sài Gòn thì hát "Nỗi Đau Thấm Từng Ngày", còn dân ở những nơi khác, đang đói khát sống ở thành phố Hồ Chí Minh thì đành phải di tản để trở về quê cũ trong những điều kiện khó khăn và trở ngại Kính mời quý vị cùng nghe những bài hát đó sau đây: Trước hết là bản "Sài Gòn Ơi Vĩnh Biệt" của nhạc sĩ Nam Lộc đã được người dân Sài Gòn đổi lời và hát để an ủi lẫn nhau như sau:
"Sài Gòn Đang Thấm Nỗi Đau Từng Ngày"
💗 Sài Gòn đang thấm nỗi đau từng ngày 💗
💗 Sài Gòn đang thấm nỗi đau từng ngày 💗
Và như đã nói ở trên, những người từ nơi khác đến Sài Gòn nay phải di tản về quê cũ, làng xưa, họ đi từng đoàn, từng loạt, vừa đi vùa hát "Người Di Tản Buồn"!
Tháng 7, 2021, sau 46 năm, Saigon mới chứng kiến lại cảnh người Dân tháo chạy tán loạn, người ta dùng từ ”Đại lộ kinh hoàng” khi nói về các chuyến di tản khỏi Saigon, Bình Dương để trở về Trung, ra Bắc rất đông, người ta thấy họ ăn và ngủ bên lề đường sau một ngày chạy bằng những chiếc xe máy, cảnh nằm vật vờ nhìn buồn đến não lòng.
Họ trở về vì hoàn cảnh không cho phép họ ở lại, có hai vợ chồng chạy lên vùng Lào Cai xa xôi giáp Trung Quốc bằng chiếc xe cà tàng, không ai giúp cũng chẳng ai hỗ trợ, họ đi như thế vì không còn đường nào khác, có 4 mẹ con, họ đạp xe từ trong Nam trở về Nghệ An, có bà Cụ đi bộ từ Saigon cũng ra tận Trung…. Không còn lối thoát, đã buộc những cuộc di tản tán loạn làm cho những ai có lương tri đọc và chỉ biết ngậm ngùi.
Một chính phủ thất bại, một quốc hội nhố nhăng, một đảng cầm quyền chỉ vì lợi ích nhóm đã đẩy đưa Dân tộc triền miên trong khổ đau, và đọa đày.
Có người sẽ trách móc họ rằng sao phải đi như vậy vừa nguy hiểm, vừa làm lây lan dịch bệnh?
Nếu không đi thì ngày mai chủ trọ đuổi họ sẽ lấy gì để trả? Lấy gì ăn? Khi các nhóm lợi ích xóa bỏ chợ truyền thống để đẩy Dân vào BHX, giá cắt cổ, trong khi trong người họ không còn một xu nào thì sao sống được? rồi tiền điện nước, bao thứ khác phải lo. Đâu phải ai cũng có tivi để nhận hỗ trợ từ chính phủ?
Như ta thấy ở Mỹ, Úc hay các nước như Thái Lan, Mã Lai chính phủ chuyển thẳng tiền cho Dân vào tài khoản, chứ bên đó làm gì có Tổ trưởng dân phố nào giàu lên vì đem giòng họ vào giành phần nhận hỗ trợ đâu?
Chính phủ, quốc hội chỉ lo làm sao vay tiền và vinh thân phì gia bằng cách kê khống thiết bị y tế, họ lo làm sao chi tiền cho quân đội hay công an mà làm sao ăn bớt được chứ có ai mà nghĩ là đem 3 ký gạo hay 1 cân thịt để phát cho Dân đâu?
Cuộc di tản tháng bảy, nhìn đâu cũng thấy bi thương, nhìn đâu cũng thấy đau lòng, người có lương tâm thì lại không có quyền bính, người có quyền bính thì không có trái tim.. Saigon, đất nước, không chiến tranh, mà sao lại có những ngày di tản buồn đến như thế! Và dân tôi, một lần nữa lại mang thân phận của những "nguời di tản buồn"!

MẸ VẪN CHỜ CON BÊN CỬA

Trong bài báo “Muôn Dặm Tìm Chồng” nói về trường hợp bà quả phụ phi công Nguyễn Diếu đăng trên nhật báo Người Việt vào Tháng Mười Hai, 2012, chúng tôi có nhắc lại bản tin của AP về chiếc trực thăng rơi tại Hạ Lào:
“Vào ngày thứ ba của cuộc hành quân 719 Lam Sơn (10 Tháng Hai, 1971), một trực thăng UH-1 Huey của Việt Nam Cộng Hoà bị bắn rơi tại Hạ Lào. Tất cả những người có mặt trên chuyến bay này đều bị tử nạn, gồm Ðại Tá Cao Khắc Nhật Trưởng Phòng 3, Trung Tá Phạm Vi, Trưởng Phòng 4 thuộc Bộ Tư Lệnh Quân Ðoàn 1, hai phi công là Trung Úy Nguyễn Diếu, Trung Úy Tạ Hoà và hai nhân viên Phi Hành Đoàn là Trung Sĩ Cơ Khí Nguyễn Hoàng Anh, Hạ Sĩ Xạ Thủ Trần Công Minh thuộc Không Ðoàn 41, Phi Ðoàn 213, Sư Ðoàn 1 Không Quân đóng tại Ðà Nẵng. Trên chuyến bay này còn có 4 phóng viên Mỹ là Larry Burrows của tờ Life, Henri Huet của AP, Kent Potter của UPI và phóng viên người Nhật Keisaburo Shirnamoto của tờ Newsweek”.

Một tuần sau đó, một người đàn ông đã tìm đến toà soạn, khi không gặp chúng tôi, đã để lại một mảnh giấy nhắn tin, với lời cám ơn, là nhờ bài báo này, đã tìm ra tin tức của đứa em trong gia đình: Hạ Sĩ Trần Công Minh, xạ thủ trên chuyến trực thăng lâm nạn hơn 40 năm về trước tại Hạ Lào.
Trần Công Minh sinh năm 1951 tại Sài Gòn trong một gia đình rất nghèo. Thân phụ anh là một Hạ sĩ quan phục vụ tại Ðại Đội Quân Xa thuộc Bộ Tổng Tham Mưu tại Saigon, mẹ anh bán gừng trong từng buổi chợ để nuôi 8 đứa con. Năm 1968, sắp đến tuổi quân dịch, Minh theo người anh ruột, cũng là một quân nhân đang làm việc tại Quân Ðoàn I, ra Ðà Nẵng và tình nguyện vào Sư Ðoàn 1 Không Quân, phục vụ trong đơn vị phòng thủ, canh gác phi trường. Có lẽ Minh không thích đời sống an nhàn này, nhất là sau khi người anh ruột đổi về Saigon, Trần Công Minh tình nguyện ra tác chiến và trở thành một xạ thủ trực thăng của Phi Ðoàn 213 (Song Chùy) trong chuyến bay định mệnh bị hoả lực phòng không cộng sản bắn rơi vào sáng ngày 10 Tháng Hai, 1971.
Người được tin Trần Công Minh tử nạn đầu tiên là thân phụ anh, người lính già ở hậu phương khóc đứa con trẻ ngoài trận chiến. Trần Công Minh tử trận khi mới hai mươi tuổi đời. Cũng năm này, thân phụ của Trần Công Minh giải ngũ và qua đời hai năm sau đó.
Sau khi liên lạc được với người anh ruột của Hạ Sĩ Trần Công Minh, chúng tôi có dịp gặp gỡ gia đình người tử sĩ không quân này trong một khu mobil home trên đường Westminster, thuộc thành phố cùng tên, và đã gặp được người mẹ già của anh, nay đã 94 tuổi. Với tuổi này, trông bà vẫn còn minh mẫn, tráng kiện, tai nghe rõ, mắt còn nhìn thấy người đối diện mà không cần đeo kính. Bà khoe với khách mới đến là bà còn xỏ được kim, dù là chỉ trắng hay chỉ đen. Các con nay gọi bà bằng tiếng “Cô” vì suốt 40 năm nay, bà đã xuống tóc, dùng chay, và siêng năng công phu tụng niệm mỗi ngày của một người tu sĩ.
Nhắc đến tên đứa con tử trận hơn 40 năm về trước, giọng người mẹ già nghe bùi ngùi, thương cảm. Tuy xót xa, đau khổ khóc lóc, qua một thời gian dài, tuy đã nhận giấy báo tử và gia đình đã lãnh tiền tử tuất, song người mẹ thương con, trước Tháng Tư, 1975, vẫn nửa tin nửa ngờ, nuôi hy vọng con mình còn sống, bị bắt làm tù binh tại Lào, bị đưa ra Bắc Việt. Sau năm 1975, khi được tin có nhiều tù binh được trở về nhà, người mẹ lại nghĩ rằng, có thể bị chấn thương ở đầu nên con của bà không còn nhớ gì dĩ vãng, nên không thể tìm đường về với gia đình.
Nỗi chờ đợi của người mẹ già mỗi ngày một mòn mỏi.
Chuyện chỉ xảy ra dưới chế độ Cộng Sản: Bị buộc làm đơn tình nguyện xin đi “cải tạo”.
Năm 1971, bà đã mất một đứa con trai.
Năm 1978, đứa con trai kế của bà có giấy gọi thi hành nghĩa vụ quân sự. Sợ con phải đi Kampuchea, bà mẹ thương con gọi về nhà và tìm cách đưa con đi trốn, nhưng cuối cùng đứa con vẫn phải ra chiến trường, và bà mẹ thương con, tuy đã 60 tuổi, bị công an địa phương còng tay, bắt vào trại tù “lao động cải tạo” hai năm. Trong trại “cải tạo” này, không chỉ riêng có bà mẹ này mà còn nhiều cha mẹ già khác cũng vào tù để được “giáo dục” vì con chưa kịp ra trình diện.
Về sau, gia đình vì có người quen thuộc làm trong Viện Giám Sát Nhân Dân Gò Công, gia đình làm đơn khiếu nại lên ủy ban Tỉnh, nhưng công an địa phương lại ép bà phải làm đơn tình nguyện xin đi “cải tạo” ký vào thời gian trước đó, để làm bằng cớ ngụy tạo, là không phải do công an bắt bà đi tù. Chúng doạ nếu bà không chịu ký đơn, chúng sẽ đày đứa con kế tiếp sắp đi nghĩa vụ đến một nơi nguy hiểm, xa xôi. Vì lòng thương con, bà mẹ đành phải gạt nước mắt, “điểm chỉ” trên lá đơn tình nguyện xin đi “cải tạo” để công an cho vào hồ sơ.
Trên trái đất này, và trong tất cả chế độ bạo ngược tự cổ chí kim, đây là một trường hợp khó tin, nhưng có thật đã xảy ra dưới chế độ Cộng Sản Việt Nam.
Tìm giọt máu rơi
Người anh ruột của người lính Không Quân Trần Công Minh trong chuyến di tản trước ngày Sài Gòn sụp đổ còn mang theo chiếc ảnh chân dung đã úa vàng, loang lổ của người em. Theo anh cho biết, qua những nguồn tin chưa rõ ràng, ở Ðà Nẵng, Minh có một người bạn gái, và khi Minh tử trận ở Hạ Lào người bạn gái này đã mang thai.
Theo ý nguyện của gia đình, hy vọng bài báo này sẽ đến tay người quả phụ trẻ tuổi ngày xưa, và hy vọng sẽ tìm ra giọt máu rơi lưu lạc của người lính chết trẻ, trước khi người mẹ già của Trần Công Minh qua đời.
Cũng theo lời người anh lớn của Minh, chờ đến Mùa Hè nắng ấm, gia đình sẽ đưa bà mẹ đi Washington D.C. xin phép đến thăm Newseum, nơi chôn cất di cốt của những người tử nạn trong chuyến trực thăng bị rơi tại Hạ Lào ngày 10 Tháng Hai 1971, để thưa với mẹ rằng:
– Thưa “Cô”, xin “Cô” yên lòng, con trai của “Cô,” thằng Minh đã yên nghỉ nơi đây!

Huy Phương
Orange County, CA

Sunday, August 1, 2021

Late Night Show 31/8/2021 với hai vị khách là NV Kimberly Hô, Tsu A Câu, và với Joseph Hiếu, Duy Nguyễn, NV Phát Bui

Thưa quý vị, Tôi đã nghe hết chương trình hội luận này và tóm tắt như sau:- Ông Mai Đông Thành hỏi bà Kimberly nhiều lần là lý do gì mà bà ngừng ủng hộ việc xây tượng đài, nhưng ông cũng cho rằng không nên chụp mũ cho bà Kimberly Hồ là Cộng Sản, vì đó là quá đáng. - Ông Mai Đông Thành hỏi bà Kimberly là tại sao trong buổi họp hội đồng tuần qua, có 99% người gọi vào đều chửi, mạ lị bà Kimberly Hồ là PHẢN BỘI? Kimberly Hồ không trả lời, lấp liếm qua vấn đề khác. Để trả lời câu hỏi của ông Thành, bà Kimberly quay ra tấn công Trí Tạ, và Tyler Diệp trong vụ tuyển Quản Trị Viên Thành Phố. - Ông Mai Đông Thành  nói là Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài đã gây quỹ đầy đủ cho việc xây dựng, bây giờ 3 người (Kimberly, Tài Đỗ, Manzo) hủy đi, như vậy thiệt hại quá lớn cho Ủy Ban Xây Dựng. Việc ngừng xây dựng gây ra chia rẽ trầm trọng và mang tiếng xấu cho cộng đồng.- Bà Kimberly trả lời lung tung, nói lan man về những chuyện không đâu, và nói là không phải là tự ý ngừng mà vì có những cựu quân nhận phản đối.-Ông Thành nói là dĩ nhiên, trong bất cứ vấn đề gì, cũng có người bênh, người chống, nên cần phải ngồi lại với nhau, nên dẹp tư ái cá nhân. -Kimberly phản đối ngay, nói  là không có tự ái cá nhân, Kimberly chỉ có Đúng hoặc Sai thôi, chứ không có NEGOTIATE!- Một người thứ Ba nói là NÊN NGỒI LẠI VỚI NHAU. Bà Kimberly cương quyết nói là KHÔNG CẦN NGỒI LẠI VỚI NHỮNG NGƯỜI ĐÓ! Nhận xét: Nghi vấn: Bà Kimberly Hồ, khi mới được bầu vào thành phố thì luôn đi theo Trí Tạ như một cái bóng, vì muốn dựa vào uy thế của Trí Tạ để xây cho mình một chỗ đứng. Khi Tài Đỗ, theo lệnh Hoàng Kiều, tổ chức RECALL Kimberly Hồ, cũng là Trí Tạ cứu giúp mà Kimberly mới thoát nạn. Bây giờ, không biết vì lý do gì mà quay lại tấn công Ân Nhân mình tàn tệ. Khi Ông Mai Đông Thành và người thứ Ba nói là nên ngồi lại với nhau, bà này cương quyết không chấp nhận ngồi lại. Nghi vấn: Phải có một thế lực nào đứng đàng sau Kimberly Hồ, thì bà này mới dám ngang tàng như thế. 1) Dựa vào thế lực của người Mỹ gốc Mễ, qua Manzo? Chưa chắc! Vì Manzo trước đây đã từng muốn lật đổ Kimberly Hồ. 2) Dựa vào thế lực của người chồng Mỹ? Không thể! Vì ông này từ xưa tới giờ vẫn thủ như bình, ít nói, ít xuất hiện với vợ. 
3) Dựa vào sự ủng hộ của Hoàng Kiều qua Tài Đỗ? Mà Hoàng Kiều là ai? Kẻ mặc áo Cộng Sản Trung quốc mà xỉ nhục quân đội VNCH! Hay là Kimberly muốn nhập phe với Tài Đỗ để qua Tài Đỗ xin Hoàng Kiều yểm trợ? 
Giả Thuyết này có khả năng hơn 2 nghi vấn trên, vì chính Kimberly đã muối mặt, nuốt nhục mà liên lạc với Tài Đỗ, xin Tài Đỗ về phe với mình? Nhưng cũng phải chờ xem Tài Đỗ, Playboy, có chấp nhận Kimberly không? 4) Thế lực từ Việt Nam? Điều này không rõ, chỉ biết rằng CSVN rất ghét việc xây tượng đài này, vì tượng đài sẽ là nhân chứng muôn đời cho sự xâm lăng của CSVN, phá hoại hiệp định Paris! Ngoài ra, tượng đài cũng chứng minh là quân đội VNCH đánh trận oai hùng! Mong quý vị nhận xét và quyết định RECALL KIMBERLY HỒ, vì cho dù là nguyên nhân nào chăng nữa, bà này đã lộ nguyên hình là KẺ PHẢN BỘI, KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG VỚI CỘNG ĐỒNG CỦNG NHƯ QUÂN ĐỘI VNCH: BÀ CƯƠNG QUYẾT KHÔNG THỎA THUẬN VỚI CỘNG ĐỒNG! NO NEGOTIATION!

Ngô Kỷ Phản Đối 3 nghị viên Phản Phúc



 
Cực lực phản đối và lên án 3 nghị viên thành phố Westminster là Tài Đỗ, Carlos Manzo, Kimberly Hồ vừa ra lệnh cấm xây dựng Tượng Đài Tái Chiếm Cổ Thành Quảng Trị trong Freedom Park tức khuôn viên Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ, dù rằng trong buổi họp thành phố Westminster ngày 9/12/2020 đã có tất cả 5 phiếu đồng ý, tức 100% đã chấp thuận rồi. Ba tên “tội đồ” và “phản trắc” này sẽ phải nhận lãnh hậu quả thảm hại, và sự trừng trị nặng nề của cộng đồng. Xin chờ sẽ phổ biến Video tôi trình bày chi tiết trong thời gian rất gần. 

(Ngô Kỷ)















 

BS Trung Chỉnh và Trận Tái Chiếm Cổ Thành Quảng Trị

TỔNG LƯỢC VỀ TRẬN ĐÁNH TÁI CHIẾM CỔ THÀNH QUẢNG TRỊ Chu Tất Tiến.

Tháng 12, năm 2020, một nhóm người trẻ thuộc thế hệ thứ 2 đã xin được sự đồng thuận 5/5 của thành phố Westminster cho phép xây dựng Tượng Đà...