From: "tu y duc bo"/NSVN..@yahoo.com
Subject: Thu VN
To: nsvietnam@yahoo.com
NSVN và đích thân PNNam thân mến
Khi tôi gọi PNNam là đích thân thì chă‘c hẳn các
bạn biết tôi là ai rồi. Đã 27 năm qua, lưng chúng ta đã còng đi, tóc
chúng ta đ~a bạc, nhu +ng những gì chúng ta đã mất sao vẫn chưa tìm lại
được, nơi đây, quê hương như anh Nam nói, những người phế binh vẫn bao
lâu nay rách nát đợi chờ, ngày ngày vẫn khổ nhọc mưu sinh, những đứa con
của những người lính VNCH ở lại và bị 'tru di tam tộc'. Cha mẹ chúng nó
vẫn sống lặng căm trong tủi hờn của những người bị mất nước. Đất nước
nghèo đói và tụt hậu không tượng dược, những đe dọa vẫn lơ lững trước
mă‘t bọn tôi, những người đã từng đánh trận QTrị kiêu hùng va tan
thưon+g, Đồng Ông DO,căn cứ Met Moi Ra[barbara],đồn điền cao su An lộc.
Những người lính mũ đỏ ngày xưa gan lì và dũng cảm mà bây giờ ngồi viết
cho các bạn mà tâm trạng vẫn lo, lo thì vẫn lo nhưng viết cho các bạn
được nối kết với các bạn dù chưa biết mặt nhau vẫn thấy lòng mình vui
sướng và thỏa lòng vì mình biết bọn mình chưa... chết, như những ngày
xưa mình còn như nhau vậy.
Anh Nam thân mến. Ngày tôi gặp anh, nếu tôi nhớ
không lầm thì lúc đó anh chỉ có 3 hot thôi, lúc đó ở tiền trạm cây số 17
thì phải năm 1972, tôi rất thích anh, yêu những bài viết của anh, gan
nhu không có quyển sách nào của anh mà tôi không có, hiện nay tôi còn
Tua lung vao noi chet. Dau binh luạ Mua he do luạ Tôi vẫn hằng đọc đi
đoc lại hoài [nhung den ngay hom nay toi khong dam coi tiep lai nua vi
sach da vang va muc nhieu so xem tiep se pha hong sach mau chong thoi].
Phải nói hỏa tiển Tow ngày xưa tụi này bă‘n xe tăng cs nó không cháy
nòng bằng giọng văn của xếp Nam tôi. Bởi thế, sau cái ngày tai ương
30/4/75 khi biết anh bị đưa ra Bă‘c, thú thật tôi lo lă‘ng quá, không
biết anh có còn về nữa không? Mãi một thời gian sau khá lâu mới biết anh
đã về và 'di tan' qua Mỹ tôi rất mừng, sợ mất anh lấy đâu ra ai để chơi
bọn này hay như anh đâu... Thôi vài hàng thăm các bạn. Có nhiều điều
muốn nói, muốn tâm sự với các bạn lă‘m nhưng lai sợ, do 27 năm trong chế
độ cs đã làm bọn này còn ở lại như thế đó các bạn ơi! Nhưng trái tim
chúng tôi vẫn còn đầy nhiệt huyết...
Thân thương.
Cựu SQ TD3DU
Ghi chú:
Bức thư cảm động của một người lính Dù miền Nam,
gửi ra từ trong nước qua Nguyệt San Việt Nam, nhờ chuyển đến Phan Nhận
Nam, nhân khi anh đọc thông báo của NSVN về tập truyện "Những Trận Đánh
Không Tên Trong Quân Sử" trên hệ thống internet. Thư được anh em
forward/chuyển tiếp đến PNN sau đó.
Chúng tôi chạy thư anh như một phụ chú sau bài PNN
trong tập truyện, để anh em hiểu là những người lính miền Nam bất hạnh
còn lại trong nước của chúng ta vẫn nhìn và mong đợi chúng ta, những
người lính lưu vong còn viết cho quê hương, xuyên qua đại dương.
Thư viết từ VN đa phần không bỏ dấu. Nhóm chủ
trương NSVN đã thực hiện việc bỏ dấu để mạch văn của thư được đọc và
hiểu dễ dàng/ LKAH
--------------------------------
1 Trung Tá Nguyễn Chánh Thi, Tư Lệnh Liên Đoàn NDø (1957-1960)
Đại Uùy Ngô Xuân Soạn, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 5 ND (1957-1960)
2 Thời điểm 1963-1965, phiên hiệu của đơn vị nhảy dù là "Lữ Đoàn Nhẩy Dù"
3 Lính cần vụ: Nói trại từ chữ "lạc đà"- do mang qua nhiều đồ trên lưng.
4 Nhẩy dù điều khiển: Kỹ thuật nhẩy dù cao cấp, người nhẩy tự quyết định thời điểm mở dù.
No comments:
Post a Comment